Trần Anh Khoa, cựu cầu thủ của đội bóng SHB Đà Nẵng, đã qua đời vào sáng ngày 4-12 trong hoàn cảnh bi thảm, khiến nhiều người trong giới bóng đá Việt Nam không khỏi bàng hoàng và đau xót. Anh Khoa, sinh năm 1991, là một tiền vệ trẻ đầy triển vọng của bóng đá Đà Nẵng. Anh bắt đầu sự nghiệp cầu thủ từ khi còn rất nhỏ, khoác áo đội trẻ Đà Nẵng và nhanh chóng được thăng tiến lên đội một vào năm 2012.
Tuy nhiên, sự nghiệp của anh đã đột ngột rẽ sang một ngã rẽ khác sau một pha vào bóng ác ý của Quế Ngọc Hải trong trận đấu giữa SL Nghệ An và SHB Đà Nẵng ở mùa giải V-League 2015. Cú tắc bóng mạnh mẽ đã khiến Anh Khoa bị gãy chân, chấm dứt sự nghiệp thể thao của anh ở độ tuổi còn rất trẻ, khi anh đang ở độ chín nhất của sự nghiệp.
Sau chấn thương nghiêm trọng, Anh Khoa đã được đưa sang Singapore để phẫu thuật và cố gắng tập luyện để phục hồi. Tuy nhiên, do chấn thương đầu gối quá nặng, anh không thể trở lại sân cỏ như trước. Vết thương ấy không chỉ khiến anh mất đi giấc mơ bóng đá mà còn làm thay đổi hoàn toàn cuộc sống của anh.
Trong thời gian không thể thi đấu, Anh Khoa không bỏ cuộc mà quyết định học các khóa huấn luyện viên và về làm việc với các đội trẻ của CLB SHB Đà Nẵng. Anh đã dành thời gian để truyền đạt những bài học về bóng đá cho các em nhỏ, nhưng cũng không quên nhấn mạnh tầm quan trọng của đạo đức và văn hóa ứng xử trong thể thao.
Mặc dù đã giã từ sự nghiệp cầu thủ, Anh Khoa vẫn tiếp tục cống hiến cho bóng đá qua vai trò huấn luyện viên. Thậm chí, khi không còn đứng trên sân cỏ, anh vẫn là người anh lớn, là tấm gương cho thế hệ trẻ. Tuy nhiên, một bóng tối luôn đeo bám anh. Dù có cố gắng nỗ lực vượt qua nỗi đau về thể xác lẫn tinh thần, Anh Khoa vẫn không thể thoát khỏi cảm giác tuyệt vọng. Những người đồng đội và bạn bè đều cho biết Anh Khoa là người hiền lành, ít nói, luôn sống khép mình và không muốn chia sẻ nỗi buồn với ai.
Ngày 3-12, Anh Khoa vẫn tham gia một buổi lễ của CLB SHB Đà Nẵng, chia tay Giám đốc kỹ thuật Trương Việt Hoàng và các đồng nghiệp. Trong buổi lễ đó, Anh Khoa vẫn giữ vẻ bình thản, ít nói và không ai ngờ rằng đó là lần cuối cùng họ gặp anh. Đến sáng hôm sau, một người bạn đã đến nhà riêng của Anh Khoa sau khi nhận được tin nhắn từ anh và phát hiện anh đã treo cổ trong nhà. Trên bàn thờ ông bà nội, anh để lại một lá thư tuyệt mệnh xin lỗi gia đình, đặc biệt là cha mẹ và người thân, vì đã quyết định kết thúc cuộc đời mình. Cha mẹ Anh Khoa đang ở Mỹ, trong khi anh đã ly hôn và có một con nhỏ.
Trần Anh Khoa là một ví dụ điển hình của một cầu thủ tài năng nhưng không may mắn, với sự nghiệp đột ngột gãy gánh từ một chấn thương nặng. Anh đã phải đối mặt với nỗi đau không chỉ về thể xác mà còn về tinh thần, khi mất đi công việc mà anh yêu thích và trở thành một người sống khép kín. Dù vậy, Anh Khoa vẫn tiếp tục đóng góp cho bóng đá bằng việc trở thành huấn luyện viên cho các thế hệ cầu thủ trẻ, truyền đạt những bài học về bóng đá cũng như đạo đức sống. Anh Khoa luôn tỏ ra biết ơn CLB SHB Đà Nẵng vì đã dang tay cưu mang và cho anh cơ hội làm lại từ đầu.
Trước khi qua đời, Anh Khoa đã từng bày tỏ nỗi tiếc nuối vì không thể tiếp tục chơi bóng để báo hiếu cho gia đình. Cảm giác bất lực khi không thể cống hiến cho bóng đá và không thể chăm sóc gia đình khiến anh chìm đắm trong tuyệt vọng. Điều này chỉ càng cho thấy sự cô đơn mà anh đã phải chịu đựng trong nhiều năm qua. Những lời chia sẻ của đồng nghiệp và người thân về Anh Khoa cho thấy anh là một người nhân hậu, không oán trách ai và luôn sống trong lòng biết ơn, dù cuộc sống không cho anh nhiều cơ hội.
Sự ra đi đột ngột của Anh Khoa để lại một khoảng trống lớn không chỉ trong lòng gia đình và bạn bè mà còn trong lòng người hâm mộ bóng đá Việt Nam. Cái chết của anh là một lời cảnh tỉnh về việc cần quan tâm hơn đến sức khỏe tinh thần của các cầu thủ, những người đôi khi phải đối mặt với những áp lực khổng lồ mà không phải ai cũng có thể vượt qua. Anh Khoa sẽ luôn được nhớ đến như một cầu thủ tài năng, một con người hiền lành và một huấn luyện viên đầy tâm huyết với sự nghiệp bóng đá trẻ.